“Vạn hạt mưa rơi không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên.”
Mỗi người ta gặp đều vì một duyên cớ nào đó mà đến với ta. Điều đó đúng bởi mỗi người ta gặp đều vì một lý do nào đó mà đến bên cuộc đời ta, có người lướt qua, có người gắn bó nhưng chắc chắn khi suy ngẫm lại, từng khoảnh khắc trôi chậm sẽ đọng lại thành sợi dây kí ức trong tâm thức về hành trình trải nghiệm về thế giới xung quanh và Chuyến xe đầu tiên của nhà Búp cũng vậy!
Nhờ cơ duyên mà chuyến đi đầu tiên đến với ngôi trường THCS Ô Lâm – một trường thuộc xã Ô Lâm, Tri Tôn là địa phương nghèo thuộc tỉnh An Giang được đồng hành cùng các bạn sinh viên có mặt tại các Trường Đại học trên địa bàn Thành phố Hồ Chí Minh như Trường Đại học Kinh tế – Luật, Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Trường Đại học Kinh tế Tài chính, Đại học Công nghệ Thông tin, Đại học Nông Lâm… cùng các anh chị từ phía Doanh nghiệp đối tác.
Tưởng chừng xa lạ nhưng chuyến đi vỏn vẹn chỉ hai ngày một đêm như một sợi dây vô hình gắn kết tất cả những người tham gia, nhà Búp tin chắc rằng mỗi người đều có cho mình những trải nghiệm quý giá và những kỷ niệm riêng cho bản thân. Vậy hôm nay thông qua bài viết này, hãy cùng khám phá xem chặng hành trình đầu tiên đến với THCS Ô Lâm của nhà Búp, các bạn sinh viên có cảm nhận gì về hành trình đến với An Giang và đã có những trải nghiệm ý nghĩa nào nhé!
Bạn Quang Duy đến từ trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn cảm nhận sau chuyến đi đã mang đến rất nhiều cảm xúc và để lại nhiều dấu ấn trong bạn. Tuy quê hương của bạn ở tại An Giang nhưng đây là lần đầu tiên bạn được về quê làm tình nguyện. Một trải nghiệm vô tình được sắp xếp vào lịch trình về quê. Thế rồi như một đoạn băng tua chậm, Duy kể về từng hoạt động của Chương trình đầy ý nghĩa thông qua lăng kính của mình.
Trời càng về chiều càng trở lạnh, gió thổi càng nhanh, lướt qua những dãy núi, lướt qua những ngọng cây, thổi qua sân trường và những con người lần đầu đến với nơi đây, những mảnh giấy ước mơ xanh hồng được treo trên cành cổ thụ dưới sân tung bay, một ngày nào đó Duy tin một ngày nào đó những ước mơ này sẽ được chắp cánh bay cao, bay xa. Rồi cạnh bên có một cái bếp đang đỏ lửa, cháy bập bùng giữa một chiều phố núi, sương lạnh giăng khắp nẻo đường là một bàn cơm thịnh soạn, chiếc bàn ăn không chỉ mang đến hơi ấm từ cổ họng đi khắp những chiếc bụng đói của cả đoàn mà còn đem lại những tiếng cười nói rôm rả, những mối thân tình kỳ lạ giữa những con người mới quen.
Đêm giao lưu văn nghệ Duy góp mặt và thể hiện ca khúc Niềm vui của em, rồi các ca khúc khác lần lượt được trình bày và cuối cùng tất cả hòa chung vào điệu nhảy madizon của người dân Khmer trong tiết trời trở lạnh vì những cơn gió bấc tặng thêm một cơn mưa rả rích. Nhưng nhớ nhất chắc có lẽ là đoạn đọc ước mơ của các em học sinh lên và nghe các em chia sẻ về ước mơ của mình. Những điều ngây ngô, đơn giản, vô tư của các cô cậu học sinh cấp 2 đã có lúc làm khiến Duy cười phá lên vì đáng yêu những có có lúc khiến Duy ướt mi, rơi lệ. Đơn cử là ước mơ của một em “Em muốn làm cô giáo mầm non nhưng đó không chỉ là ước mơ của riêng em mà là em muốn viết tiếp ước mơ còn dang dở của mẹ mình.” Vậy đó, đơn sơ mộc mạc thế thôi nhưng sao lại khiến đôi vai rung lên vì cảm động!
Đến với cảm nhận sau chuyến đi của bạn Thùy Trang – một thành viên trong Ban tổ chức của chương trình, như một lát cắt của dòng chảy cuộc sống, bạn chia sẻ về câu chuyện nho nhỏ chứa đựng một tình cảm vô cùng to lớn của bạn nhỏ Lê Việt Ân khi đạt được giải vẽ tranh trong phòng vẽ tranh – một trải nghiệm của Chương trình Búp Sen Hồng tại THCS Ô Lâm. Bé vô cùng phấn khích và hào hứng khi phác hoạ từng nét vẽ ước mơ trở thành thầy giáo dạy tiếng anh của mình lên giấy A4, sau khi vẽ và trao giải xong bé nắm chặt tay Trang và nghẹn ngào hỏi câu “em có thể gặp lại chị không!?”, một câu thỏ thẻ nhỏ bé phát lên nhưng khiến Trang ấm lòng đến lạ vì đúng như mong muốn của Chương trình, thông qua chuyến đi có thể ươm mầm và gieo thật nhiều giá trị cho các em nhỏ về câu chuyện thấu hiểu bản thân và tầm quan trọng của việc học, thông qua câu chuyện đó, Trang tin chắc Chương trình đã đem đến cho em nhiều giá trị và một kỷ niệm thật đẹp để em có thể có niềm tin vững chắc, phát triển trên mảnh đất Tri Tôn, An Giang còn nhiều khó khăn này.
Bên cạnh đó khi được hỏi, Trang chia sẻ thêm rằng thông qua chuyến đi, đây thực sự như một vết chạm đẹp đẽ cho khởi đầu của tuổi trẻ giúp bạn có thể chiêm nghiệm về những giá trị nhân văn mà chương trình đem lại tới các em nhỏ có điều kiện còn khó khăn tại Trường THCS Ô Lâm. Ngoài ra, thông qua Chương trình, Trang nói riêng và các bạn sinh viên nói chung đều có cơ hội được học hỏi và lắng nghe những chia sẻ từ những anh chị đi trước, những giao lưu thân tình với nhau và hiểu hơn về văn hóa địa phương cũng như góp nhặt được những mảnh ký ức đẹp đẽ cho quãng thời gian tuổi trẻ.
Thông qua đó, Chương trình cộng đồng Búp Sen Hồng với sứ mệnh cao cả là ươm những hạt mầm, giúp các em học sinh nói riêng và toàn thể cộng đồng, xã hội nói chung hiểu sâu sắc hơn về tầm quan trọng của việc thấu hiểu bản thân. Tại Trường THCS Ô Lâm, Tri Tôn, An Giang là một trường thuộc địa phương nghèo, tỷ lệ bỏ học cao nên Chương trình cũng muốn đem đến cho các em hiểu được tầm quan trọng của việc học, cùng với đó là những giá trị mà người tham gia nhận được thông qua chuyến đi.
Chương trình cộng đồng Búp Sen Hồng tin rằng mỗi người tham gia và các em nhỏ thông qua chương trình sẽ đều cảm nhận được những giá trị và có những kỷ niệm đẹp riêng viết nên trong câu chuyện cuộc đời mình. Chương trình Cộng đồng Búp Sen Hồng hẹn gặp bạn tại những chuyến đi đến các điểm trường tiếp theo để cùng nhau chung tay lan tỏa giá trị và ý nghĩa!